Bảo vệ tuyệt đối an toàn cho con gái chủ hiệu vàng Ngọc Bích

0 nhận xét

Phòng điều trị cho cháu Trịnh Ngọc Bích được giữ bí mật, chỉ có các y, bác sỹ có nhiệm vụ chăm sóc cho cháu và tổ bảo vệ của Công an huyện Lục Nam được có mặt. Các anh phải túc trực 24/24h, ban đêm, mỗi người chỉ được ngủ được khoảng 3 tiếng rồi thay ca. Sau 5 ngày đêm mà đôi mắt của hai chiến sĩ Công an huyện Lục Nam trũng sâu, nước da mai mái.

Có những cụ già sống ở mảnh đất Lục Nam gần trăm tuổi đã nói rằng, cả đời họ chưa từng chứng kiến một vụ án nào như vụ giết người, cướp tài sản tại hiệu vàng Ngọc Bích. Vì thế, những ngày cuối tháng 8, khi vụ án xảy ra, người dân cả huyện, cũng như ở nhiều địa phương trong cả nước bàng hoàng. Dư luận lên án, áp lực đặt nặng lên đôi vai của lực lượng Công an, trong đó có Công an huyện Lục Nam, nơi xảy ra vụ án với hành vi tội ác man rợ. Hơn 1 tuần tiến hành điều tra vụ án, chưa một ngày lực lượng Công an huyện được nghỉ ngơi.

Phóng viên Báo CAND gặp các đồng chí trong tổ bảo vệ cháu Bích.

Phóng viên Báo CAND gặp các đồng chí trong tổ bảo vệ cháu Bích.

Phóng viên Báo CAND gặp các đồng chí trong tổ bảo vệ cháu Bích.

Trong cuộc họp giao ban đơn vị sáng 29/8, chúng tôi cũng cảm thấy xúc động khi trước hàng trăm cán bộ, chiến sỹ của đơn vị, Thượng tá Phạm Đình Độ, Trưởng Công an huyện Lục Nam rưng rưng: “Vụ án đã bước sang ngày thứ 5. Nếu trong thời gian tới, với sự chỉ đạo cao độ của Ban chỉ đạo, Ban chuyên án, chúng ta và các lực lượng tham gia không làm ra vụ án là có lỗi với Đảng, với nhân dân, có tội với gia đình nạn nhân. Nếu ai trong thời điểm này mà bàng quan với việc điều tra vụ án, chính là có tội với Đảng, với nhân dân…”.

Họ đã tìm ra điểm mấu chốt về đối tượng gây án

Bao nhiêu năm làm cán bộ lãnh đạo trong lực lượng Công an, đã chỉ đạo điều tra hàng trăm vụ trọng án, vậy mà, khi nhận được tin và xuống tiệm vàng Ngọc Bích, Thượng tá Phạm Đình Độ vẫn cảm thấy bàng hoàng trước tính chất của tội phạm. Hơn 50 cán bộ, chiến sỹ của Công an huyện đã nhanh chóng được huy động vào việc bảo vệ hiện trường và cùng gia đình đưa nạn nhân đi cấp cứu. Đến tối, khi biết tin về vụ án, hàng nghìn người dân đã kéo đến xem, Công an huyện phải tiếp tục tăng cường cho việc bảo vệ hiện trường…

Từ sự chỉ đạo của Ban chỉ huy Công an huyện, hầu như tất cả cán bộ, chiến sỹ của Công an huyện đều túc trực 24/24h, sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ mỗi khi có yêu cầu của Ban chỉ đạo, Ban chuyên án. Ngay trước 29/8, Công an huyện đã phát hiện nguồn tin nghi vấn về đối tượng Lê Văn Luyện cần tiền chơi games cắm xe máy của người chú rể và đến sáng 25/8, mẹ Luyện đã đi lấy xe về.

Thượng tá Độ và Thượng tá Vũ Trí Triển, Phó Công an huyện đã chỉ đạo Đại úy Nguyễn Văn Tấn, cán bộ Đội Cảnh sát phụ trách xã, phụ trách địa bàn xã Thanh Lâm bí mật xác minh nhưng không thấy Luyện xuất hiện tại địa phương. Công an huyện đang tiến hành xác minh về nguồn tin trên thì ngày 27/8, có kết quả phân tích của các lực lượng nghiệp vụ, xác định đối tượng bị thương trong quá trình gây án. Cùng với các lực lượng khác, cán bộ, chiến sỹ của Công an huyện được tung đi khắp các nơi để rà soát tất cả các cơ sở y tế (cả công và tư), để xác định sau thời điểm gây án, có đối tượng nào đến sơ cứu vết thương hay không. Đến 9h ngày 29/8, Đại úy Tấn gọi điện thoại báo về: Các y tá ở Trạm xá xã Thanh Lâm cho biết, khoảng 9h ngày 24/8, Lê Văn Luyện được người anh họ là Trương Thanh Hồng, cùng thôn, chở xe máy vào trạm xá để khâu vết thương ở tay. Luyện nói rằng bị tai nạn xe máy nhưng rất ấp úng và không bình thường.

Nhận được tin trên, Thượng tá Độ báo ngay về Phòng Hồ sơ nghiệp vụ của Công an tỉnh để kiểm tra, xác định đối tượng Luyện có trùng khớp với đối tượng gây án hay không? Chỉ hơn 1 tiếng chờ kết quả xác minh mà tâm trạng của Thượng tá Độ bồn chồn, xốn xang. Trong lúc đó, ông vẫn chỉ đạo anh Tấn tuyệt đối giữ bí mật, cùng Công an xã xác minh ngay xem đối tượng Luyện, đối tượng Hồng có nhà hay không?

Một tiếng rưỡi sau, điện thoại reo, tên và số điện thoại của Đại tá Kiều Ngọc Thắng, Trưởng phòng Hồ sơ nghiệp vụ, Công an tỉnh Bắc Giang hiện lên trên máy của Thượng tá Độ. Chưa bao giờ Thượng tá Độ cảm thấy hồi hộp đến thế. Ở đầu dây bên kia, tiếng Đại tá Thắng cũng nghèn nghẹn vì xúc động: “Đối tượng Luyện trùng khớp với đối tượng gây án tại hiện trường”. Không thể diễn tả cảm xúc của Thượng tá Độ lúc đó. Bàng hoàng đến tột cùng. Ông quay sang Đại tá Nguyễn Văn Dư, Phó Giám đốc Công an tỉnh Bắc Giang đang có mặt ở đó: “Báo cáo Thủ trưởng, đã làm rõ được đối tượng gây án”. Giọng ông run run, và ông thấy, người Thủ trưởng của mình cũng lặng đi mất mấy giây…

Bao nhiêu mệt mỏi của những ngày quên ăn, đêm không ngủ lập tức tan biến. Từ khi có thông tin xác định đối tượng gây án là Lê Văn Luyện, dưới sự chỉ đạo của Ban chỉ đạo, Ban chuyên án, các lực lượng tham gia chuyên án lao vào nhiệm vụ mới: đó là truy lùng tên sát thủ Lê Văn Luyện…

Chuyện cảm động về tổ bảo vệ an toàn cho cháu Trịnh Ngọc Bích

Vì chỉ còn cháu Trịnh Ngọc Bích là nạn nhân sống sót nên việc bảo vệ nhân chứng duy nhất này cực kỳ quan trọng. Nhiệm vụ nặng nề được giao cho cán bộ, chiến sỹ Công an huyện Lục Nam. Đại úy Nịnh Đình Đông, Đội CSĐT tội phạm về TTXH – Công an huyện Lục Nam, người được cử đầu tiên vào đội bảo vệ cùng với Trung úy Nguyễn Văn Cường, kể chuyện: Khi người nhà tìm ra và bế cháu Bích đi cấp cứu, phát hiện cháu bị mất bàn tay nên đã cùng với lực lượng Công an huyện quay lại hiện trường tìm kiếm. Và họ đã phát hiện bàn tay của cháu Bích bị rơi ở góc nhà. Lúc đó, các anh đã gọi điện thoại xin tư vấn thì được hướng dẫn cách bảo quản bàn tay của cháu Bích, đó là dùng dung dịch bảo quản bàn tay, sau đó cho vào túi nilon sạch để bảo quản trong đá lạnh. Các anh đã hướng dẫn người nhà đi mua đá, mượn thùng đựng về, sau đó ướp bàn tay của cháu Bích vào, đưa đi cấp cứu. Anh Đông và anh Giang được lệnh đi theo xe cấp cứu bảo vệ cháu Bích.

Ngay sau khi sơ cứu tại Bệnh viện Bắc Giang, cháu Bích được chuyển thẳng lên cấp cứu tại Bệnh viện Việt – Đức. Lúc đưa cháu lên đến Bệnh viện Việt – Đức là hơn 11h ngày 24/8. May thay, theo các bác sỹ cho biết, do bảo quản đúng cách nên cánh tay của cháu vẫn có thể nối được. Sau ca phẫu thuật kéo dài hơn 11 tiếng, với sự tận tâm của các y, bác sỹ, sự tiến bộ của y học, cánh tay của cháu Bích đã được nối thành công. Anh Đông và anh Giang kể rằng, lúc đó, ở bên ngoài phòng cấp cứu, họ cũng nóng ruột như lửa đốt. Thương cháu bé rơi vào hoàn cảnh đớn đau, họ càng căm giận cái ác và quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ được giao.

Sau này, chúng tôi mới được nghe một câu chuyện khá vui về ca trực đầu tiên này. Vì đi gấp theo xe cấp cứu nên các anh chỉ có một bộ quần áo trên người (dính bẩn) và không mang theo tiền nhiều. Gọi điện về báo cáo lãnh đạo thì ngại vì họ biết mọi người đang rất bận. Chẳng còn cách nào, họ đành “vay nóng” tiền của người nhà cháu Bích để mua tạm quần áo và chi dùng. Hôm sau, họ mới nhờ được bạn bè đến đưa tiền trả lại nguyên vẹn và bằng được cho người nhà cháu Bích, dù mọi người đều từ chối lấy lại.

Sáng 5/9, khi chúng tôi có mặt ở Bệnh viện Việt – Đức, gặp được 2 cán bộ trẻ của Công an huyện Lục Nam làm nhiệm vụ bảo vệ cháu Bích. Đó là Thượng úy Phạm Minh Nam và Thiếu úy Nguyễn Đức Dũng. Các anh cũng mặc màu quần áo xanh của bệnh viện, đội mũ như các y, bác sỹ ở đây. Đây là nhóm bảo vệ thứ 3 đến thay ca và đã túc trực ở bệnh viện 5 ngày nay.

Từ khi bắt được hung thủ Lê Văn Luyện, công việc bảo vệ của các anh đỡ áp lực hơn. Phòng điều trị cho cháu được giữ bí mật, chỉ có các y, bác sỹ có nhiệm vụ chăm sóc cho cháu và tổ bảo vệ của Công an huyện Lục Nam được có mặt bên cháu. Các anh phải túc trực 24/24h, đêm hai người phải chia ca ra, ngủ được khoảng 3 tiếng thì lại dậy, thay cho người kia. 5 ngày đêm mà đôi mắt của hai anh trũng sâu, nước da mai mái. Nhưng Thượng úy Nam bảo, mỗi khi nhìn và nghĩ đến hoàn cảnh của cháu Bích, mình lại gắng vượt lên sự mệt mỏi để hoàn thành nhiệm vụ. Cả anh Nam và anh Dũng đều coi Bích như con cháu mình, những lúc rảnh, các anh lại trò chuyện với cháu.

Anh Dũng kể rằng, cháu Bích tuy mới 8 tuổi nhưng là cô bé cực kỳ nghị lực. Cháu hầu như không khóc vì đau đớn.  Cháu bảo với các cô y tá là cháu thích được ở bệnh viện, vì có lẽ ở đây cháu có được cảm giác an toàn sau biến cố quá lớn của gia đình. Khi các cô y tá bảo: “Bích ở đây lâu dài thì không được, phải chuyển sang khoa khác điều trị” thì cháu đề nghị ngay được gặp cấp trên của bệnh viện để xin ở lại. Hiện cháu Bích vẫn chưa biết về việc bố mẹ và em gái đã bị sát hại. Khi cháu hỏi: “Bố mẹ cháu đâu, sao không sang thăm cháu?”, mọi người đành nói bố mẹ cháu cũng bị thương, nhưng đang được điều trị ở bệnh viện khác. Hôm rồi, cháu lại đòi về nhà để bế em, mọi người phải nói đã có bà, các bác bế giúp rồi cháu mới thôi. Nhưng không hiểu vì sao, 4 đêm trở lại đây, đang ngủ, cháu cứ thảng thốt giật mình và khóc nức nở. Các y bác sỹ, các chú Công an phải vào dỗ một lúc cháu mới ngủ lại được. Không biết có phải cháu đã linh cảm những điều không lành xảy ra với gia đình hay những ký ức kinh hoàng về vụ cướp đã quay trở lại ám ảnh giấc ngủ của cháu.

Nhiều người biết tin về vụ cướp tiệm vàng đã rất quan tâm đến số phận cháu Ngọc Bích. Nhiều phóng viên muốn đến lấy tin, một số người cảm thương số phận cháu cũng tìm đến bệnh viện thăm hỏi… Theo yêu cầu của Ban chuyên án, các cán bộ bảo vệ cháu Bích đã dùng mọi biện pháp để ngăn chặn, không cho bất cứ một ai được vào khu vực điều trị cho cháu.

Thiếu úy Dũng kể rằng, ngay chiều 4/9, (thời điểm này một số ít người nhà, thân cận với cháu Bích đã được vào thăm), có một người đàn ông nhiều tuổi, đến tự xưng là ông ngoại của cháu Bích, nhà ở Tân Yên (Bắc Giang) xin vào thăm cháu. Tuy nhiên, với linh tính và nghiệp vụ của mình, anh Dũng đã phát hiện người đàn ông này mạo danh ông ngoại cháu (bởi ông ngoại cháu Bích đã mất). Lý do người đàn ông này muốn tận mắt vào thăm cháu Bích là do… đọc báo, biết tin và muốn được chia sẻ với cháu.

Trưa 5/9, sau khi lãnh đạo Công an huyện Lục Nam đến làm việc và bàn giao việc bảo vệ, trông nom cháu Bích cho người nhà và Bệnh viện Việt – Đức, tổ bảo vệ cháu Bích đã hoàn thành nhiệm vụ và trở về Bắc Giang. Những ngày bảo vệ và chăm sóc cho cháu đã khiến các anh có tình cảm rất đặc biệt, vừa yêu thương, vừa xót xa, vừa cảm phục nghị lực của cô bé. Các anh chỉ biết cầu mong, một ngày nào đó, nếu biết tin dữ về gia đình mình, cháu sẽ vững vàng vượt qua đau thương để tiếp tục sống thay cho cả gia đình…

Theo các bác sỹ, trong trường hợp bị chặt đứt bàn tay như của cháu Bích (hoặc các bộ phận nào đó trên cơ thể), những người xung quanh khi phát hiện nạn nhân, cần bảo quản bộ phận bị đứt lìa như sau: Dùng nước muối Natri 0,9% đóng chai (hoặc nếu không có thì pha nước muối loãng, sạch theo tỷ lệ 9g muối trong 1 lít nước) rửa sạch bộ phận bị chặt đứt, cho vào túi nilon sạch (có thể ngâm trong nước sạch, hoặc nước muối). Sau đó, ngâm túi nilon đựng bộ phận bị chặt đứt vào đá lạnh. Điều quan trọng nhất là phải nhanh chóng đưa nạn nhân và bộ phận bị đứt lìa đã được bảo quản đến cơ sở y tế có chức năng nối ghép. Theo chúng tôi được biết, bàn tay cháu Bích được bảo quản và cấp cứu kịp thời cũng chính là một trong những yếu tố quan trọng trong việc giúp các bác sỹ của Bệnh viện Việt – Đức nối thành công tay cho cháu. Hiện tay cháu đã cử động được và dự liệu trong một thời gian ngắn nữa, cháu có thể bắt đầu hoạt động bình thường được.

T.Hòa – P. Thủ

(Theo LeHongAnh)


(Theo website Tô Lâm)

Leave a Reply